Thích Học Toán

Archive for Tháng Năm 2014

Faithfully flat

 

faithfully-flat

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Vào dịp này năm ngoái, Ly nói với tôi về một tác phẩm nghệ thuật với nền là các khái niệm toán học. Lúc bấy giờ, tôi không thể hình dung được nghệ thuật tạo hình sẽ phản ánh những khái niệm trừu tượng của toán học như thế nào. Dần dần tôi hiểu ra rằng, ý tưởng của Ly dường như còn táo bạo hơn thế.

Thế giới in vào tư duy ta hình ảnh của nó. Thế giới không thuộc về ta, ta chỉ sở hữu hình ảnh của nó. Hình ảnh đó là khái niệm, ý tưởng và lời. Khái niệm và ý tưởng là những gì quý nhất mà nhà toán học có thể đem đến cho người khác. Thế thưng giải thích một khái niệm, một ý tưởng sao khó thế. Cứ nhìn học sinh của tôi trong lớp thì rõ. Lời nói, nếu là lời chân thành, là món quà quý nhất mà người ta có thể đem tặng nhau. Thế nhưng cho hay nhận một lời chân thành cũng thật khó.

Ly muốn dùng những đường chỉ mỏng manh thêu trên lụa trắng để thể hiện cái còn cái mất của những lời mà chúng ta nói với nhau.

Đó là cách mà tôi hiểu về tác phầm của Ly, nhưng không biết có đúng không.

Advertisement

Written by Ngo Bao Chau

17/05/2014 at 01:54

Posted in Nhân vật, Độc thoại

Tagged with

Ôn bài

Nhớ lại năm 1979, lãnh đạo Trung Quốc Đặng Tiểu Bình tuyên bố dạy cho Việt Nam một bài học. Trong bối cảnh hiện tại, chúng ta phải cố mà nhớ ra bài học của họ Đặng. 

Bài học ấy diễn đạt bình dân thì đơn giản thế này: Chúng tao đánh mày đấy, xem thằng đồng minh Liên xô có nhúc nhích một ngón tay để ứng cứu mày hay không? Chính vì vậy mà Đặng chỉ tấn công Việt Nam sau khi có thông tin tình báo của Mỹ khẳng định Liên Xô mệt lắm rồi, Liên Xô sẽ không động đậy dù chỉ là một ngón tay út.

Lần này, xem xét qua vụ Syria, vụ Crimea thì thấy nước Mỹ của Obama cũng mệt rồi. Cái ông Obama ấy sẽ chẳng làm gì hơn là thực hiện phép biện chứng về xoay trục, xoay đi xoay lại vẫn thế. Rõ ràng đây là thời điểm lý tưởng để Trung Quốc nhắc lại cho Việt Nam bài học của Đặng. Sẽ chẳng có ai nhúc nhích một ngón tay út để bảo vệ nước Việt đâu.

Nỗi ám ảnh thường trực của Trung Quốc không phải là thiếu dầu. Nỗi ám ảnh của Trung Quốc là bị Mỹ và đồng minh của Mỹ bủa vây đường ra biển.

Cái mà Trung Quốc muốn ở Việt Nam chưa chắc đã là dầu hoả, mà là sự thần phục vô điều kiện, là Việt Nam quay lưng hoàn toàn với Mỹ để Trung Quốc có thể tự tung tự tác trên Biển Đông.

Chúng ta đinh thần lại một chút và cần nhắc nhở ông bạn vàng rằng ông ấy cần sự hợp tác của chúng ta để đảm bảo sự lưu thông hàng hải bình thường ở biển Đông. Dù cho hải quân Trung quốc có trang bị tối tân hơn Hải quân Việt nam, nếu xảy ra xung đột, lưu thông hàng hải sẽ bị ảnh hưởng. Trong trường hợp đó, kinh tế Trung quốc có thể sẽ phải trả giá.

Written by Ngo Bao Chau

10/05/2014 at 16:02

Posted in Độc thoại